14 Tháng sáu, 2021

Giải pháp báo cháy tự động Bosch cho các công trình Việt

  1.  Phạm vi nội dung

    Tiêu chuẩn này áp dụng cho chất tạo bọt chữa cháy độ nở thấp phù hợp với TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995). Tiêu chuẩn này quy định các yêu cầu bổ sung để đánh giá sự thích hợp của chúng đối với việc sử dụng trên nhiên liệu hòa tan được với nước.

    Trong tiêu chuẩn này, hiệu quả cháy được thử nghiệm bằng cách sử dụng axeton như là nhiên liệu để làm cơ sở cho việc phân loại hiệu quả. Tuy nhiên, có rất nhiều chất lỏng chảy hòa tan được với nước có tính chất khác nhau nhiều hơn hoặc ít hơn so với axeton. Điều này được chỉ ra bằng cách sử dụng các phép thử các nhiên liệu khác mà hiệu quả của các chất tạo bọt chữa cháy khác nhau thì khác nhau đáng kể. Xem điều 6.

  2.  Tài liệu trích dẫn

    TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995) Chất chữa cháy – Chất tạo bọt – Phần 1: Yêu cầu kỹ thuật đối với chất tạo bọt chữa cháy độ nở thấp dùng phun lên bề mặt chất lỏng cháy không hòa tan được với nước.

  3.  Định nghĩa

    Trong tiêu chuẩn này sử dụng các định nghĩa trong TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995).

  4.  Yêu cầu kỹ thuật chung

    Chất tạo bọt chữa cháy phải phù hợp với TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995).

  5.  Phân loại và cách sử dụng chất tạo bọt bền trong rượu
    1.  Phân loạiChất tạo bọt được phân loại- theo hiệu quả dập cháy thành cấp ARI hoặc ARII;- theo khả năng chống cháy lại thành mức A, B hoặc C;Theo hiệu quả dập cháy thử của chúng (xem điều 6).

      Chú thích – Hiệu quả dập cháy và khả năng chống cháy lại điển hình đã biết cho trong phụ lục B.

    2.  Sử dụng với nước biểnNếu chất tạo bọt được ghi nhãn là thích hợp cho việc sử dụng với nước biển, phải phân biệt nồng độ khuyến nghị cho việc sử dụng với nước ngọt và với nước biển.

      Bảng 1 – Thời gian dập tắt lớn nhất và thời gian cháy lại nhỏ nhất

  6.  Hiệu quả dập cháy thử (chất lỏng cháy hòa tan vào nước)
    1.  Bọt được tạo thành trước từ chất tạo bọt và nếu chất tạo bọt được ghi nhãn là nhạy cảm với nhiệt độ, sau khi ổn nhiệt phù hợp với A.2 của TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995), với nước ngọt và nếu thích hợp với nước biển tổng hợp theo 6.1.4 của TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995), phải có cấp hiệu quả dập cháy và mức chống cháy lại như quy định trong bảng 1 khi thử theo phụ lục A.
    2.  Trong tiêu chuẩn này, hiệu quả dập cháy được thử bằng cách sử dụng axeton như là nhiên liệu, tạo cơ sở cho việc phân loại hiệu quả. Tuy nhiên có rất nhiều chất lỏng cháy hòa tan được với nước có tính chất khác nhau nhiều hơn hoặc ít hơn so với axeton. Điều này được chỉ ra bằng cách sử dụng các phép thử các nhiên liệu khác mà hiệu quả của các chất tạo bọt chứa cháy khác nhau thì khác nhau đáng kể. Ví dụ nhiên liệu như vậy là rượu isopropyl (IPA) và methyl ethyl xeton (MEX).Lưu ý: Người sử dụng cần phải kiểm tra bất kỳ sự giảm hiệu suất không mong đợi hoặc không được chấp nhận nào khi sử dụng bọt chữa cháy trong chất lỏng cháy hòa tan được với nước khác với axeton.Điều kiện và qui trình cháy thử được mô tả trong phụ lục A có thể sử dụng để đạt được kết quả so sánh với axeton và các yêu cầu liên quan. Các nhiên liệu khác cũng yêu cầu tỉ lệ sử dụng khác, cao hơn hoặc thấp hơn, để đạt được số liệu thử tương ứng có thể sử dụng các khay khác để hiệu chỉnh lượng nhiên liệu để đạt được cùng độ sâu của nhiên liệu quy định trong phụ lục A.Người sử dụng cũng cần phải lưu ý rằng độ sâu nhiên liệu khác nhau và phương pháp dùng để so sánh với các loại khác được quy định trong phụ lục A có thể gây ra sự giảm hiệu suất đáng kể. Các vấn đề này cần phải được người sử dụng cân nhắc cẩn thận khi đánh giá sự thích hợp đối với việc sử dụng đặc biệt.

      Bảng 2 – Thời gian dập tắt lớn nhất và thời gian cháy lại nhỏ nhất

  7.  Ghi nhãn, bao gói và bản đặc tính kỹ thuật

    Để bổ sung cho các thông tin trong 14.1 của TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995) phải cung cấp các thông tin sau trong cùng một khổ giấy:

    a) bổ sung cho ký hiệu của 14.1 a) TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995) đoạn “thích hợp cho việc sử dụng trên chất lỏng cháy hòa tan hoàn toàn vào nước”;

    b) bổ sung cho cấp và mức của 14.1 TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995) đoạn “trên chất lỏng cháy không hòa tan được với nước”;

    c) cấp (ARI hoặc ARII) và mức (A, B hoặc C) của chất tạo bọt và đoạn “trên chất lỏng cháy hòa tan được với nước”; (AXETON);

    d) nếu thích hợp, thời gian chuyển tiếp nhỏ nhất và/ hoặc lớn nhất (giữa việc định tỷ lệ và tạo bọt) do người sản xuất khuyến nghị.

  8.  Yêu cầu chung

    Xem điều 6.

    Chú thích – Khi thích hợp, nếu tiến hành các phép thử của tiêu chuẩn này sau các phép thử của TCVN 7278-1 : 2003 (ISO 7203-1 : 1995) để tránh chi phí không cần thiết trong việc thử nghiệm các chất tạo bọt không đạt các yêu cầu khác.

  9.  Loạt thử
    1.  Phép thử chỉ đạt yêu cầu khi đạt tất cả yêu cầu của điều 6.
    2.  Đối với chất tạo bọt không thích hợp với nước biển, thực hiện hai hoặc ba phép thử (phép thử thứ ba là không cần thiết nếu hai phép thử đầu đều đạt hoặc đều không đạt). Chất tạo bọt đáp ứng điều 6 nếu cả 2 phép thử đều đạt.
    3.  Đối với chất tạo bọt thích hợp với nước biển, tiến hành lần thử đầu với nước ngọt và lần thử thứ hai với nước biển tổng hợp ở A.3.3. Nếu cả hai lần thử đạt hoặc không đạt, kết thúc loạt thử. Nếu chỉ một lần thử không đạt, lặp lại phép thử đó. Nếu phép thử lại thứ nhất đạt, tiến hành phép thử lại thứ hai, mặt khác kết thúc loạt thử. Chất tạo bọt tuân thủ điều 6 khi:a) nếu cả hai lần thử đầu đều đạt; hoặcb) nếu một trong hai phép thử đầu và cả hai phép thử lại tiến hành đều đạt.

Share

Tìm kiếm